Vũ điệu u buồn ám ảnh 3 - Tuần Vietnamnet
...được ở trong một gian phòng lạnh lẽo cùng người, bên cạnh người và ôm chặt lấy người trong dòng chảy bi thảm mà êm ái đã cất lên thành thanh âm của A Sombre Dance
Chapter 5
Chapter 6
Đi qua nỗi buồn, biết bao điều để kể cùng nhau. Nhưng giờ trên chặng đường đó, họ không còn lẻ loi nữa. Chapter V, VI và VII là những lời tâm sự về quá khứ, về những giấc mơ vẫn còn thấp thoáng đâu đó trong những đêm dài, và nỗi lo sợ những ảo ảnh đẹp đẽ sẽ tan biến vào hư không.
Nói cho ta biết đi hỡi người, những niềm vui thuần khiết theo chân người viếng thăm cõi tăm tối ngục tù của ta liệu có hiện hữu chăng, hay do ta tự huyễn hoặc mình? Nói cho ta biết đi, về nụ cười kia đã làm lòng ta rất dịu dàng lại, nhẹ nhàng xoa dịu những đớn đau cuộn trào trong ta, liệu có phải chỉ là những ước ao của riêng ta mà thôi?
Many a weary night endured
Since the utter charm of joy has pured
My unquiet dreams, my misery
How sweat if I could share with thee
Unable to endure it"s smile
Which kindly eased my sombre veil
I frightened turned my burdened head
And hid in slumbers shade instead
Như chim sợ cành cong, ta sợ cả những gì đẹp đẽ, ta quay đi và lẩn trốn người. Chẳng phải những điều tuyệt vời khi mất đi sẽ để lại những khoảng trống rợn ngợp không thể lấp đầy, và để lại những nỗi đau tuy không làm ta chết nhưng sẽ theo ta vĩnh viễn sao?
Hai cây guitar thùng mộc mạc hỗ trợ cho nhau, guitar rhythm cũng góp tiếng u sầu, và giọng hát như vỡ òa giải phóng cho mọi nỗi niềm dồn nén từ lâu. Cuối cùng, cả hai đã nắm tay nhau cùng hòa và vũ điệu buồn của một đêm dài bất tận.
Chapter 8
Chapter VIII của album khi giọng nam cất lên thì ta cũng ngạc nhiên vì sự đổi thay rõ rệt trong tâm trạng của người hát. Ta chấp nhận nỗi buồn, không lẩn tránh nữa. Người đang sóng bước cùng ta, và vũ điệu ám ảnh này sẽ không trọn vẹn, nếu chỉ có một người.
As the stars like ludicrous fauns,
Join the grim reapers dionystic glance
We step forward together with the pale withered spring
And join the pipings of their sombre dance
Tiếng flute bay bổng cuốn theo tâm hồn ta phiêu du khắp nơi trên vùng đất bạt ngàn băng tuyết. Qua những bình nguyên bao la mở rộng vòng tay đón gió, qua những vùng tối thăm thẳm mênh mông, qua những căn nhà bằng gỗ chơ vơ nơi bìa rừng, qua những cánh rừng lá kim thơm nồng mùi nhựa tiết ra từ những vết thương trên thân cây, rồi dừng lại nơi đây cùng giọng hát mạnh mẽ quả quyết của kẻ vừa bước ra khỏi bóng đêm.
Âm hưởng hào hùng phóng khoáng của Folk Viking làm tâm hồn ta cũng như mọc cánh bay lên. Những nhạc cụ dân gian hòa vào nhau như một bản tụng ca dành cho quê hương của những chiến binh Viking can trường. Kèn, sáo, piano, guitar cùng say sưa dâng lên vẻ đẹp của mình.
Trong khúc nhạc dâng tràn ấy, người đàn ông như sống lại cái thời cầm thanh gươm báu đứng trước mũi thuyền gỗ chạm rồng, những cánh buồm căng lên đón gió khơi lồng lộng.
Chapter 9
Rồi bình minh ló dạng, âm nhạc lắng xuống nhường chỗ cho một ngày mới với những âm thanh của cuộc sống đang vang lên. Chapter IX, khúc chia tay ta tặng cho người, hãy nhận lấy như những gì đáng nhớ nhất về ta.
Này đây ta gửi người hoài niệm về đêm mưa trong tiếng piano sẽ còn theo người rất lâu. Ta cũng gói ghém nỗi u uất vào tiếng cello thổn thức trao cho người. Một lần cuối cùng, ta và người hãy hợp ca trong tiếng guitar rhythm não nề, và nhịp trống hòa với keyboard như giục giã cuộc chia ly.
Và người, trước khi mang hết tất cả tâm hồn ta, ước mơ của ta, và cả nỗi đau của ta theo người trên dặm đường phiêu bạt, hãy tặng lại cho ta niềm hạnh phúc được ngắm người với tất cả vẻ đẹp, tất cả nỗi u sầu của người trong vũ khúc tạ từ.
Ta mang ơn nhau vì một lần gặp gỡ. Và biết rằng sẽ chẳng bao giờ ta còn tấu lên những giai điệu tuyệt vời này nữa, vì ta đã vắt kiệt mình cho tâm hồn cất tiếng. Cũng như người, liệu người có thể dâng điệu vũ sầu thảm kia cho ai khác ngoài ta?
The Dawn arose, the slumbers shadows have passed
The autumnal grace which so kindly has cast
It"s sombre yet gracious delight on my grief
Enshrouded and lulled by the winters far deeper relief
As weary my days will grow from leisure apart
I shall wait for your powers renewed
I pray to whatever there be
"Let be my heard by your tenderness again imbued."
Nắng đã lên mang theo những lớp bụi vàng li ti ùa vào phòng, gió sớm mai thổi tung bức rèm cửa mỏng manh như khói nhạt. Còn lại trong tâm tưởng ta là những nốt ngân nga cuối cùng về tình yêu lạ lùng và sự ngưỡng mộ dành cho nét quyến rũ tiềm ẩn trong con người lặng lẽ cô đơn ấy.
Delightful shade was all that I dared hope for
Thy silent charm alone remains to adore.
Bỗng nhiên ta mơ về một ngày mùa đông, bất cứ năm nào tháng nào, ngay cả khi ta đã về già hay chúng ta đã thấy tử thần bên cạnh, được ở trong một gian phòng lạnh lẽo cùng người, bên cạnh người và ôm chặt lấy người trong dòng chảy bi thảm mà êm ái đã cất lên thành thanh âm của A Sombre Dance, để cùng nhau một lần cùng chia sẻ cảm giác được hòa quyện vào nhau và biến thành một đám sương mù xanh thẳm trong một khu rừng bị lãng quên.
Tuy nhẹ như sương nhưng lại mang nặng nỗi niềm, không rơi xuống đất mà cũng chẳng bay lên được.
Cho đến khi trái tim tràn ngập nỗi buồn và quên mất nhịp đập trong những chua xót cuồng điên nhưng cũng vô cùng dịu ngọt, và hoàn toàn lặng lẽ…..
Crimson Mai
Post a Comment