Ode to Solitude - Somnium Obmutumn
Không giống như Vũ điệu u buồn - A sombre dance, có lẽ rất ít Rock fan hiểu được tên của album này, và cũng nhiều người cho rằng không thấy thấm nó?
mềnh thấy ngược lại...
Đĩa đơn khởi đầu sự nhiệp của EF, ko mang vẻ đẹp trong sáng của Symphony như trong A sombre dance, ko chỉ đơn giản là traditional Doom mà cực kì sáng tạo
Bắt đầu bằng bản Intrumental mang tên Des Nachtens Suss Gedone, chỉ với cách tỉa guitar thùng đã làm cho người nghe phần nào cảm thấy nỗi buồn trong những track tiếp theo.
Kết thúc Intro là một khoảng lặng làm cho ta có cảm giác trống trải, nhưng ngay sau đó, Somnium Obmutum đã đưa bạn trở lại với Metal, electric guitar bắt đầu những câu riff .. trống bắt đầu lê từng nhịp .. vocal bắt đầu rên rỉ .. ko có cảm giác gì quen thuộc hơn thế với những Doom fan, tất cả tạo nên một sự khởi đầu hoàn hảo để rồi trong hơn 30' tiếp theo bạn như bị mê hoặc, bị dẫn vào một mê cung ko có lối ra, những đoạn solo keyboard, những sự kết hợp giữa các nhạc cụ tưởng như đối nghịch nhau, lại tạo nên một thế giới âm thanh đầy màu sắc và huyền bí đến lạ kì ... đó là Estatic Fear
Chỉ nghe riêng Ode to solitude thôi là không đủ cho album Somnium Obmutum đồ sộ này. 32 phút của Somnium Obmutum và hơn 18 phút của Ode to solitude thực sự quá dài cho 1 bài hát, nhưng là chưa đủ cho những cảm xúc mang theo. Những cảm xúc cô đọng trong giai điệu vừa nhẹ nhàng của những đoạn cello&piano vừa dữ dội, dâng trào đậm chất Doom của Estatic Fear. Không jống như A sombre dance, sự giằng xé trong nội tâm được thể hiện đầy sâu sắc bằng jọng grunt, và khi jọng clean mượt mà, cao vút của nữ vocalist cất lên, thời jan như dừng trôi, suy nghĩ... hiện tại biến mất
Nét huyền bí, lôi cuốn trong âm nhạc của EF không chỉ là 1 phong cách Doom metal mang thương hiệu riêng của họ, mà còn bởi 1 lyric gây cho người nghe quá nhiều xúc cảm. Đó là những đoạn tả cảnh vật chan chứa nỗi buồn, những đoạn tả tình đầy sâu lắng. Xin mượn lời trong Ode to Solitude, bài mà I thík nhất jới thiệu cho ae, vì dù sao thì chắc ko ai hiểu lyric tiếng Áo trong Somn
tiếng chân bước.. lang thanh 1 mình vào 1 ngày giá rét tháng 12
Ode to solitude
Wandering restless through the hillside on a cold December day, my solitary journey guided only by the pilgrims high in the sky.
Fog invades the lands blocking the last rays of the dying sun and a veil of mist and serenity gracefully covers the night.
The shadowy trees of the forest, once imbued with beauty and life now twisted and eternally frozen by a shroud of snow and ice.
As the glow of the dawning sun vanishes in the witherd sky my eyes wander up through the whispering winds and watch the glare of the stars dilute.
Exposed to the frost of the icy winds my bittered soul still rejoys.
As the howl of the wind enchants me more than the sweetest sounding human voice.
Freed from mens insanity I feel my grief stricken heart still burn bracing my soul through night's loneliness I sence a glimpse of shelter return.
Burdend with the insight of my loneliness I continue my journey through this night.
Passed have the times when the glimmer of hope filled my heart with gentle delight.
All the years that the currents of fortune have planted the seeds of my grief my eyes have been fooled by the masks of joy, my desperate hopes deceived.
So let us now gather the harvest of the past solitary days.
And bath our peace craving eyes in sin's magnificent grace.
The night shall pass and a cold morning breeze shall obscure the traces of my pittyful existence.
Luôn luôn là album kết nhất
entry viết ngày 14/12, Hà Nội trở lạnh.. jó mùa về
Post a Comment