Rân ka nhạc cổ số 58
Trời rả rích mưa ngâu của tháng Bảy, cũng là những cảm xúc mùa thu đầu tiên ập về Hà Nội. Luôn là tuyệt phẩm nghe mỗi khi trời mưa...
Đó là một ngày mưa dầm nhàm chán như bao ngày khác, tớ lang thang thăm bạn bè trên blog Yahoo360, và bị lôi cuốn bởi series Vũ điệu u buồn ám ảnh của chị Crimson Mai, người bạn cũ mà hồi xưa mình vẫn hay qua đọc. Và bài viết vô cùng thành công ấy đã được đăng toàn bộ trên chuyên trang Tuần Việt Nam tờ Vietnamnet.
Chẳng có gì diễn tả được cảm xúc mỗi khi nghe A Sombre Dance, cũng như không từ ngữ nào đủ mĩ miều để viết về album này. Bởi khi đó, từng người chúng ta dường như đang mải lạc lối vào một ma trận của những cảm nhận riêng biệt khác lạ trong mỗi người. Chỉ duy có một điểm chung lớn nhất, đó là bị A Sombre Dance, bị thứ âm nhạc kì ảo, ma quái và quyến rũ đến chết người của Estatic Fear hoàn toàn mê hoặc từ lúc nào không hay.
Đặc biệt mỗi khi thưởng ngoạn A Sombre Dance trong những đêm mưa gió như hôm nay vậy...
Chapter Intro & 1
Chapter 2
Chapter 3
Chapter 4
Chapter 5
Chapter 6
Chapter 7
Chapter 8
Chapter 9
Vẫn luôn là một album phải nghe từ đầu chí cuối. A Sombre Dance của Estatic Fear sẽ mãi là chuẩn mực dành cho những người yêu vẻ đẹp của symphonic doom metal nói riêng, và là một định nghĩa lớn nhất trong giáo trình mêtan cũng như của các thể loại doom điếc khác của nhân loại. Một album không chút tì vết. Một album mà mỗi khi nghe xong người ta có thể hét lên rằng "kiệt tác". Cũng hoàn toàn xứng đáng.
Xin re-up lại album một lần nữa. Nghe, và cùng thưởng ngoạn từng dòng chảy của cảm xúc trong mỗi người...
pass: pikarock.com
Đêm nay Hà Nội lại mưa, 19.8
Post a Comment