Rân ka nhạc cổ số 46
Đêm của rét mướt, đêm của thất bại, một đêm với những trải nghiệm tuyệt vời cùng đĩa mới nhất của Agalloch...
Thật là lạ, mỗi khi buồn thì đôi khi Doom lại làm con người ta cảm thấy đỡ nhàm chán. Một đêm đúng là không còn gì để nói khi Việt Nam bị loại và thi cử không xuôi, tớ quyết định ra tay viết bài mới, tung hàng sau hơn 1 tháng giấu giếm Marrow of the Spirit
Agalloch ngày nào đã tròn 15 tuổi, cùng với đó là sự sáng tạo không ngừng nghỉ trong từng sáng tác. Theo dòng thời gian, từ một Agalloch của ngẫu hứng metal kiểu Mĩ đơn thuần với những sáng tác mang chất black, folk metal; giờ đây, vẫn là những chàng trai ấy nhưng đã đánh gục mọi trái tim yêu Doom/dark metal trên toàn thế giới. Phải công nhận rằng Agalloch là metal band hiếm hoi mà tớ yêu thích ở bên kia bán cầu. Một ban nhạc Mĩ nhưng lại không xô bồ chạy theo thị hiếu các bạn trẻ, mà rất biết học hỏi và đam mê với những thử nghiệm táo bạo trong phong cách âm nhạc vốn dĩ chỉ có thể thấy ở phương Bắc xa xôi
Marrow of the Spirit ra đời một lần nữa khẳng định sự sáng tạo và đa dạng hóa trong phong cách âm nhạc của Agalloch. Một bức tranh với nhiều khoảng tối, u ám và tẻ nhạt như Doom của họ vậy. Nhưng bức tranh ấy không đen ngòm và nhàm chán với những đoạn riff của tuyệt vọng như các đĩa ngày xưa tháng cũ. Đâu đó trong tranh là tiếng chim hót trong đêm, đâu đó tiếng sóng vỗ rì rào. Đôi khi là những khúc melodic mang đầy xúc cảm cắt ngang dòng doom của u buồn. Và tớ còn ngửi được ở đâu đó chất epic vang vọng. Agalloch cùng giai điệu của tuyệt vọng nhưng cũng đem đến cho ta chút hơi ấm của niềm tin và hy vọng
Thử chút với To Drown trong lúc down về nhé
To Drown - Agalloch
They escaped the weight of darkness
to forge a path into the marrow of the spirit
They chose to drown in a deeper vacancy
an emptiness that quells the null
a pool for the forgotten
They escaped the weight of darkness
to drown in another...
Download 'Marrow of the Spirit'pass: pikarock.com
Nghe đĩa Marrow of the Spirit trôi đi giống như dòng cảm xúc vậy. Có trầm có bổng, có khúc hứng thú, có đoạn nhạt nhẽo. Một chút black tối tăm, đôi khi du dương như postrock. To Drown cũng hòa cùng dòng xúc cảm ấy, đôi đoạn cello sầu não, tiếng riff như chói vào tim cùng những âm thanh của vô vọng.
Chém nhiều quá :-j, nói chung là ae phải tự nghe, cảm nhận và tìm cho mình dòng cảm hứng riêng, khi đó mới thấy hết cái đẹp của âm nhạc Agalloch
Post a Comment